Bài này post trên một blog vài năm trước, nay nhân dịp thằng FB nó update cái giao diện mắc dịch mới nên mang ra post lại cho thời sự )
( Bữa nay rảnh do mí con siêu vi – sốt siêu vi – khiến mình phải nằm nhà không thể đi đâu được và không thể làm gì được, đành nằm và ôm con netbook iu thương mà tâm sự cho vãn sự đời vậy )
( Bữa nay rảnh do mí con siêu vi – sốt siêu vi – khiến mình phải nằm nhà không thể đi đâu được và không thể làm gì được, đành nằm và ôm con netbook iu thương mà tâm sự cho vãn sự đời vậy )
Có một bài thơ hay được nhiều người trích dẫn nhưng không rõ của ai
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu
hôm nay dạo internet may mắn tìm ra được tên tuổi của tác giả, đó là nhà thơ Bùi Minh Quốc. Bài thơ này sáng tác trong thời kỳ chiến tranh khốc liệt, cái thời mà người ta có thể mất nhau chỉ sau một cái chớp mắt.
Đọc bài thơ này, tự dưng lại thầm cười vì cái chuyện “trái đất tròn”. Ừ phải đấy, trái đất rất “tròn”, con người đi một vòng lại gặp nhau.
Cứ ru rú ở nhà thì có lẽ chẳng bao giờ mình biết được trái đất nó tròn :)) , ví dụ vài cái thôi là thấy nó tròn “ác” thế nào.